Mục lục
Thần Long Ở Rể
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 51

“Vẫn là coca là hợp lý nhất.”

Tên phục vụ nghe câu này của Hồ Cửu, hắn lại có cảm giác như tam quan sụp đổ.

Phá một quán bar chỉ vì không có coca? Đây là đạo lý gì chứ?

Hồ Cửu tự nói xong lại quay sang tên phục vụ.

“Anh bạn, cậu chắc chắn là ở đây không có coca chứ?”

Ánh mắt Hồ Cửu sáng lên như chờ đợi, tên phục vụ nuốt nước bọt một cái. Thực sự trong quán bar phải có coca sao? Sau chuyện này hắn sẽ cho người nhập nước ngọt các loại về. Tránh các loại khách hàng như thế này thì hơn.

Nghĩ một hồi hắn lại lắc đầu, vẻ mặt như đớp phải ruồi bọ.

Nghĩ một hồi hắn lại lắc đầu, vẻ mặt như đớp phải ruồi bọ.

“Chậc, thật tiếc.”

Dáng vẻ của Hồ Cửu cứ như tiếc nuối một điều gì đó vô cùng quan trọng vậy.

“Bao nhiêu phút rồi nhỉ?”

Nghe hỏi như vậy, tên phục vụ trong lòng thầm cầu trời.

Nhưng vừa xong, một đám người đồ đen xông vào, tên nào cũng cao to lực lưỡng, khác xa với những tên giang hồ bặm trợn thường thấy.

Hồ Cửu cảm thấy tên Lão Trư này có phải làm giang hồ mà mơ mộng được làm quan không?

Vệ sĩ đồ đen, cao to có kỹ năng thường chỉ bảo vệ người nổi tiếng, giới quan chức hoặc đại gia tộc. Lão Trư này xem ra cũng rất là xem trọng sĩ diện.

Một tên mặt sẹo đeo kính đen, nước da ngăm đen, vốn dĩ không hề phù hợp với bộ vest đen đỉnh đạc kia bước lên trước.

Hắn ta nhìn một lượt sau đó tức giận quay về phái Hồ Cửu quát lớn.

“Mày hôm nay đã định phải chết. Còn là chết không toàn thây.”

Nhưng Hồ Cửu vẫn thản nhiên, hỏi một câu không hề liên quan.

“Các anh cảm thấy quán bar không có Coca thì cần tồn tại sao? Đó là nước uống phổ biến nha.”

Vừa nói Hồ Cửu vừa lắc đầu, cảm giác như có gì đó vô cùng đáng tiếc.

Tên phục vụ vẫn cảm thấy có phải Hồ Cửu thèm Coca đến điên rồi không?

Nhưng hắn vẫn lấy hết can đảm hét lớn.

“Sa đại ca, anh cứu em với. Tên này đòi phá X.O của lão đại đó.”

Tên mặt sẹo kia là Sa đại ca, hắn nổi tiếng là đứng đâu đám đâm thuê chém mướn này. Cũng là tâm đắc của Lão Trư.

“Sai rồi. Phải nói cho đúng chứ.”

Hồ Cửu hơi nhíu mày lắc đầu, tỏ vẻ tên phục vụ kia đã nói sai ý mình.

Hồ Cửu hơi nhíu mày lắc đầu, tỏ vẻ tên phục vụ kia đã nói sai ý mình.

“Phải nói là, nếu Lão Trư không đến, tôi mới sang bằng quán này. Vậy…là ông ta không đến thật sao? Đáng tiếc thật.”

Lại là hành động lắc đầu như tiếc nuối, càng là tên Sa đại ca tức giận.

“Lão đại của tao không phải để mày hô to gọi nhỏ.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK