Mục lục
Thần Long Ở Rể
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 149

Lục Thạc cũng cảm thấy chuyện gì cũng cần về nhà nói chuyện, dù sao cũng là ở ngoài đường, không nên xúc động như thế, Hồ Cửu cũng cần mặt mũi.

Khi hai người vừa lên xe đi về biệt thự Nhật Hạ, thì đã xuất hiện một chiếc xe ô tô màu đen bám đuôi đằng sau.

“Em thắt dây an toàn chặt một chút, nhắm mắt lại, lát nữa dù có chuyện gì cũng không được mở mắt.” Hồ Cửu dặn dò.

“Có gì sao?” Lục Thạc khó hiểu.

“Cũng không, anh muốn đi nhanh một chút. Ngại lam em sợ.” Hồ Cửu cũng không muốn cô quá lo lắng.

Dù sao nếu kéo thêm rắc rối, cô biết bản thân dính vào chuyện hãm hại rối ren này của anh cùng Dung Vị sợ là lại căng thẳng hơn.

Chiếc xe màu đen đột nhiên xuất hiện, không có biểu hiện của việc đuổi theo, chỉ đơn thuần giữ khoảng cách với xe của Hồ Cửu.

Anh nhíu mày cảm giác có gì đó bất thường, trước mắt anh cần đảm bảo an toàn cho Lục Thạc.

“Em sau này cứ ở nhà là tốt rồi, nếu đi làm nên đi cùng Hào tổng.” Hồ Cửu dặn dò.

Nghe anh nhắc tới Hào tổng, trong lòng Lục Thạc hơi chột dạ, nhưng cô lại khó hiểu, tại sao lại muốn cô ở nhà.

“Tôi không nghĩ là có vấn đề gì đó mà anh ràng buộc tôi ở nhà. Nếu là vì chuyện ngày hôm qua thì tôi sẽ cẩn thận hơn. Dù sao cũng không thể hạn chế tôi đi lại được.”

Lục Thạc quả quyết nói.

Hồ Cửu bên cạnh cũng không biết phải giải thích làm sao cho Lục Thạc hiểu, nhưng cũng không thể nói chuyện của Dung Vị được.

Dù sao thì bản thân anh cũng chưa rõ được hết câu chuyện bên trong, nguy hiểm vẫn ở đó.

Còn về phía Phúc gia bên kia, có lẽ anh nên dẹp luôn gia tộc này rồi, dám có ý đồ xấu với người của anh.

Còn về phía Phúc gia bên kia, có lẽ anh nên dẹp luôn gia tộc này rồi, dám có ý đồ xấu với người của anh.

“Được, tùy em. Anh chỉ đang quan tâm em.” Hồ Cửu thở dài nói.

“Dù sao cũng cảm ơn vì đã cứu tôi. Sau này tôi tự cẩn thận là được.” Lục Thạc cũng hơi dịu giọng một chút.

Nhưng cô vẫn cảm giác vô cùng bất mãn với Hồ Cửu, lúc trước quả thật cô có tình cảm với anh, chỉ là qua nhiều năm anh bặt vô âm tính thì tình cảm đó với dần, còn lại cũng chỉ là tình nghĩa.

Khi anh về lại làm cô thất vọng vô cùng, từ một thanh niên ưu tú ngày nào giờ lại trở nên bụi bặm phong sương, không hề làm gì ổn định, cứ như những tên côn đồ mà đánh đánh chém chém.

Lục Thạc thở dài.

Rất nhanh bọn họ đã đến biệt thự Nhật Hạ.

Hồ Cửu nhìn thấy chiếc xe kia vẫn ở khoảng cách nhất định, lại cũng không có biểu hiện gì, cũng không thể hiện địch ý.

“Em từ đây đi vào, sau này cẩn thận chút.” Hồ Cửu nhanh chóng mở cửa xe.

Anh cũng không lái xe vào trong như mọi khi, dù sao Lão Lý cũng đã ở đây bảo vệ cha con Lục Thạc, anh cũng yên tâm một chút.

Trước mắt cần xem chiếc xe kia muốn làm gì, để họ biết nơi ở cũng không phải chuyện hay ho gì.

“Anh… không đi vào?” Lục Thạc nhíu mày hỏi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK