Mục lục
Thần Long Ở Rể
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 63

Vì cây cao đón gió, mà nhìn nữ chủ nhân biệt thự này có vẻ quá mức đơn thuần, không hề tâm cơ, hoặc là nói người trước mặt giả vờ quá mức cao siêu.

Nhưng Hoàng Đàn đánh giá một hồi thì cũng không nghĩ cô gái trước mặt có thể giả vờ được.

“Con gái, về rồi sao?” Lục Chỉ lúc này vừa mở cửa.

Ông nhìn thấy Hoàng Đàn đứng trước cửa thì hơi bất ngờ, người này quá lạ mặt, trên người lại toát lên vẻ thần bí khó có được.

Ông nhìn thấy Hoàng Đàn đứng trước cửa thì hơi bất ngờ, người này quá lạ mặt, trên người lại toát lên vẻ thần bí khó có được.

“Đây là…” Lục Chỉ nhíu nhíu cái trán nhăn nheo của mình.

Bộ dạng Lục Chỉ hơi khắc khổ, lại thêm nhiều năm sống ở Lục gia bị họ coi thường, cúi đầu đã quen. Nhìn ông cũng không có khí chất gì của hào môn, cũng chỉ là một ông lão bình thường không thể bình thường hơn.

“Chào ông, tôi chỉ là vô tình đi tới, vừa vặn đụng phải tiểu thư đây. Tôi thành thật xin lỗi.” Hoàng Đàn cũng lịch sự lên tiếng.

Nhìn cha con hai người trước mặt không giống là kẻ tâm cơ, càng không giống là kẻ biết gì đó về kết giới cùng trận pháp. Trong lòng Hoàng Đàn lại buông lỏng một chút, điều này có thể khẳng định kẻ cứu Bạch Thố cùng gia đình cô ta lại là một kẻ khác.

“Không sao cả. Anh muốn tìm ai sao?” Lục Thạc nhìn Hoàng Đàn, cảm giác người đàn ông này có chút nguy hiểm.

Nhưng vì phép lịch sự, cô cũng không tiện đuổi người khác đi thẳng, cũng chỉ hỏi han lấy lệ. Trong lòng cô hiện tại chỉ có hình ảnh Hồ Cửu đi cùng một cô gái khác.

“Không, tôi nhà tôi cũng ở khu này, chỉ là mới đi công tác xa về, thấy có hàng xóm mới nên có chút tò mò.” Hoàng Đàn lấy lý do vô cùng hợp lý, không thể bắt bẻ.

Lục Thạc cũng chỉ cười trừ cho qua, nghe đến hàng xóm thì lại nhẹ nhõm hơn, ít nhất cũng không ảnh hưởng gì.

“Vâng, rất vui được làm quen anh, tôi là Lục Thạc, đây là cha tôi.” Lục Thạc cũng nở nụ cười lấy lệ giới thiệu cho phép.

“Chào ông Lục, Lục tiểu thư, nếu đã làm quen sau này có gì giúp đỡ thêm. Tôi xin phép còn có việc.” Hoàng Đàn cảm thấy những người này cũng không phải là mối quan tâm của hắn, nên cũng kiếm cớ rời đi nhanh chóng.

Hoàng Đàn thực sự muốn xem ai có gan lớn dám phá hủy kết giới hắn dày công xây dựng, còn mang đi người của hắn.

Trong lòng hắn dâng lên dự cảm không tốt, từ khi nào mà ở thành phố Gia lại có người ẩn thân lợi hại như vậy. Trừ lão già Hắc Cảnh ra, thì sẽ không có ai ở đây am hiểu ẩn thuật cùng kết giới.

Nhưng lão già Hắc Cảnh kia từ lâu đã không màn sự đời, ẩn thân ở khu biệt thự nằm sâu trong núi cao trên núi Hàng.

Vậy thì có thể là ai?

Hoàng Đàn nhíu mày rời đi.

Lục Thạc nhìn bóng lưng người đàn ông kia, cảm thấy hắn ta thật kỳ quái. Rõ ràng chỉ là xin lỗi đơn thuần, cô cứ cảm giác như chịu phải loại áp lực gì đó, Lục Chỉ cũng kéo con gái vào nhà, tránh cho bị người lúc nãy làm phiền.

Lục Thạc nhìn bóng lưng người đàn ông kia, cảm thấy hắn ta thật kỳ quái. Rõ ràng chỉ là xin lỗi đơn thuần, cô cứ cảm giác như chịu phải loại áp lực gì đó, Lục Chỉ cũng kéo con gái vào nhà, tránh cho bị người lúc nãy làm phiền.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK