Mục lục
Thần Long Ở Rể
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 306

“Xem ra cậu cũng đã có tìm hiểu.”

Thẩm Lương khá bất ngờ, nhìn người trước mặt lại có thể biết rõ hắn như vậy.

Cũng dần tin rằng Hồ Diệu Thái tức giận cũng có lý do, có lẽ tên này cũng khó chơi.

“Đã biết như thế, cũng nên nhìn chút mặt mũi này. Cậu nên rời đi Hồ gia, tôi cũng sẽ đứng ra hòa giải, Hồ gia cũng sẽ không làm gì cậu.”

Ông ta cũng không muốn dây dưa, muốn giải quyết nhanh chóng.

Hồ Cửu nói đúng, vị trí đứng đầu một quân doanh tuy nói là có chút tiếng tăm, nhưng để rời vị trí cũng khá là khó.

Nếu không vì Thẩm Lương lợi dụng ca trực và nhiệm vụ để đi thì việc kia rất phiền.

Quân đội không phải chỗ cho họ chơi đùa.

“Ngài Thẩm đây là muốn nhanh chóng quay về quân doanh? Tôi khuyên anh nên về đi. Tôi sẽ xem như không có chuyện gì.”

Nói xong Hồ Cửu xoa xoa tay, cảm thấy ở đây lâu cũng khá chán.

Đến lúc muốn rời đi rồi.

“Cậu xem như không có gì?”

Thẩm Lương buồn cười nói.

Từ khi nào một tên nhãi nhép lại cho rằng hắn có quyền chứ?

“Xem ra không dạy dỗ cậu một chút, thì có lẽ cậu sẽ mãi không hiểu chuyện.”

Nói xong Thẩm Lương nhìn đám thuộc hạ theo sau.

“Dạy dỗ một chút. Dù sao cũng là người trẻ, nhẹ tay một chút.”

“Đem ra ngoài đi.”

Thẩm Lương phân phó.

“Không cần! Cứ xử lý tại đây.”

Hồ Diệu Thái lên tiếng.

Hồ Diệu Thái mong muốn có thể nhìn thấy Hồ Cửu bị Thẩm Lương xử lý tại chỗi, muốn diệt sạch sẽ cái gì gọi là kiêu ngạo.

Ông ta vốn đã ngứa mắt Hồ Cửu, lại thấy Hồ Lâm cứ phải dè dặt cẩn thận càng cảm thấy chướng mắt hơn.

Dù cho Hồ Cửu có quen biết với gia tộc bí ẩn thì sao chứ?

Có gì hơn người?

Đã vậy ép bọn họ là được. Dù sao Hồ gia cũng không thể đợi, mà ông ta càng không thể cúi đầu.

“Ông Hồ, chuyện này… có chút hơi quá.” Thẩm Lương nhíu mày.

“Có gì là quá đáng. Phải để cho những kẻ sau làm gương, từ khi nào Hồ gia lại dễ đến dễ đi như vậy.”

“Nếu không, sau này những kẻ như thế này đến phá Hồ gia, một lần lại một lần gọi tới Ngài Thẩm đây sao?”

Hồ Diệu Thái bức bách.

Thẩm Lương tuy khó chịu nhưng cũng nhịn xuống, không muốn đôi co với lão già này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK