Mục lục
Thần Long Ở Rể
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 269

Vinh Y Tiêu dù cho là Vinh thiếu cao cao tại thượng nhưng hắn luôn chịu sự kìm kẹp, cơ bản hắn vẫn biết mọi chuyện cha hắn làm đều là đặt Vinh gia lên hàng đầu.

Cho nên hắn mới chấp nhận, chẳng mấy khi được xa sự kìm kẹp đó, hắn cũng muốn thoải mái một chút mà thôi.

“Tin tức con quá kém. Nên học hỏi thêm đi!”

“Ý cha là…”

“Có tin nội bộ, Chiến thần đến phương Bắc rồi… con ở đó chờ ai?”

Vinh Phúc Nhạc lạnh lùng nói.

“Không thể! Ngài ấy vừa mới…”

“Ta không cần biết có thể hay không thể gì đó của con, về là về.”

Nói xong ông ta cúp máy không đợi Vinh Y Tiếu kịp nói gì.

Vinh Y Tiếu cả người lạnh lẽo, Chiến thần vậy mà đi không nói câu nào, hắn có chút không kịp thích ứng.

Cũng quên đi phải nghỉ ngơi, nhanh chóng quay về phương Bắc.

Mà lúc này, Hồ Cửu và người của mình cũng đã đến nơi.

“Chuẩn bị thế nào?” Hồ Cửu nhìn Túc Trì.

“Ngài muốn tới Ban Chính trị gặp Chủ tịch Ôn không?”

Túc Trì cẩn thận hỏi.

Đây là đất của người quan quyền, nên anh ta cũng nâng cao cảnh giác hơn.

Bọn người trong giới chính trị nói chuyện rất câu nệ, còn quá nhiều phiền phức. Vẫn là quân nhân tốt hơn, có sao nói vậy, có gì làm đó.

Thật mệt mỏi nha…

“Sao tôi phải gặp ông ta? Còn phải tự rước khó chịu?”

Hồ Cửu không chút khách khí nói.

Nói ra cũng oan uổng cho vị Chủ tịch Ôn này, dù ông ta đứng đầu Ban chính trị, nhưng suy cho cùng vẫn bị chi phối bởi số đông.

Chỉ là Hồ Cửu không thích cách làm người của ông ta, một mặt thì làm hài hòa cho các ban nội các khác, một mặt thì hòa nhã với anh.

Quay đi thì ông ta lại ký nhiều chính sách bất lợi cho quân nhân!

Này còn không lươn lẹo là gì?

“Để lão ta thoải mái một chút đi.”

“Chúng ta làm việc của chúng ta.”

Hồ Cửu nói xong thì ra hiệu cho mọi người quay về căn cứ riêng ở phương Bắc.

Mà Ngài Thiện lúc này ý thức được bản thân đã được chuyển đến nơi khác, nhưng tâm trạng ông ta cũng không nao núng.

Mà Trình Vũ sau khi bị hành hạ bởi cái vị tanh nồng kinh tởm đó, hắn đã ói ra mật xanh mật vàng.

“Chỉ mới bắt đầu mà thôi.”

Hữu Thủ thì thầm vào tai hắn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK