Mục lục
Thần Long Ở Rể
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 125

Nhanh chóng gọi cho Hào Danh Đạt, nhưng đáp lại anh chỉ là tiếng tít tít kéo dài không có hồi kết.

“Chết tiệt!”

Anh có dự cảm không lành.

Nhưng anh cũng không muốn Lục Chỉ lo lắng, đành điều chỉnh thái độ.

“Cha yên tâm, Lục Chỉ đi cùng Hào tổng, có lẽ đang trên đường về. Con ra ngoài một chút.”

Nói xong Hồ Cử nhanh chóng ra ngoài.

Nhưng Lục Chỉ dù gì cũng đã trải qua.

Túc Trì vẫn đang thực hiện nhiệm vụ đánh chiếm địa bàn thế giới ngầm của thành phố Gia.

Rất nhanh, Hữu Thủ đã phân ra hành động.

Hồ Cửu lại có mặt nhanh chóng, hội họp cùng bọn họ.

“Long chủ, theo như tôi biết khi Lục tiểu thư đi ra khỏi sảnh, Hào tổng cũng đuổi theo. Sau đó có bóng dáng Phúc Thái Lâm, tiếp đó… các camera đều không còn hoạt động.” Lão Lý nhanh chóng báo lại.

“Phúc Thái Lâm?” Hồ Cửu gắn lên tên của hắn.

Không khí xung quanh như cô động lại, lạnh lẽo vô cùng.

“Tra cho tôi, nếu vợ tôi có chuyện gì..” Hồ Cửu nhìn về phía Hoàng Đàn.

Hắn rụt cổ lại, quả thực hắn không biết nha, sao lại bị vạ lây thế này.

“Vâng, Long chủ.” Họ đồng loạt cúi người.

Hồ Cửu vẫn đang ngồi xem lại đoạn phim ngắn quay lại lúc Lục Thạc đi ra ngoài, anh chợt phát hiện có một số người áo đen từ xa cũng tiến lại.

Mà Hào Danh Đạt cũng dường như nhận ra gì đó, anh ta có nói gì đó, nhưng vì camera tầng hầm bị hỏng không thể thu lại âm thanh.

“Các người đang thách thức sức chịu đựng của tôi rồi đấy.”

Anh tức giận vô cùng, trong lòng thì lo lắng không thôi.

Chuông điện thoại lúc này reo lên.

“Long chủ, hiện tại có hai chỗ đáng nghi nhất. Một là biệt thự Phúc gia ở ngoại ô, hai là biệt thự ở khu Hồ Di.

“Biệt thự Hồ Di? Lục gia?” Hồ Cửu tức giận.

“Để Hoàng Đàn theo tôi. Cậu cùng Lão Lý đến biệt thự ngoại ô. Bắt được bọn người kia, đừng cho họ chết quá dễ dàng.” Anh âm trầm nói.

“Vâng.”

Hồ Cửu nhanh chóng đi đến biệt thự Hồ Di, còn Hoàng Đàn bên kia cũng nhanh chóng chạy tới.

Nhìn cổng biệt thự Hồ Cửu hơi nhíu mày, Lục gia bên này nếu thật sự nhúng tay vào thì anh không ngại diệt sạch Lục gia.

“Lục Thạc, xem như chúng ta tìm cho cháu một người chồng tốt. Phúc gia bên kia cũng đồng ý. Cháu tự thấy bản thân may mắn đi.” Lục Hùng nhìn Lục Thạc bị trói chặt, miệng bị dán kính.

“Phúc thiếu gia, chuyện kia.” Lục Hùng nhìn Phúc Thái Lâm thăm dò.

“Yên tâm. Dù là gì gia tộc Phúc gia ở phía Bắc cũng không phải nhỏ. Mà chỉ cần tôi đồng ý, họ sẽ đầu tư vào Lục gia.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK