Mục lục
Thần Long Ở Rể
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 335

“Cậu nghĩ tôi đùa với cậu sao?”

Túc Trì nhíu mày cảm thấy có gì đó không đúng, bọn họ và sinh gia tử bao nhiêu lâu nay chắc chắn những người này không thể là ‘chuột’ trong lời Hồ Cửu.

Những người sau này thu nạp về thì hầu như không có lý do gì để làm vậy, quan trọng là bọn họ không thể vào đây.

Vậy thì nghi vấn chỉ còn lại…

Lúc này dì Thẩm đẩy cửa vào,bà vô cùng bất ngờ khi thấy trong phòng có quá nhiều người.

“Tôi… tôi… tôi xin lỗi. Tôi không biết mọi người đang họp tôi cứ nghĩ…”

“Không sao! Dì ra ngoài đi.”

Hồ Cửu trầm giọng nói.

Lão Lý nhíu mày nhìn theo dì Thẩm, cảm thấy có gì đó không đúng.

“Long chủ, người có cho rằng người đàn bà kia có nghi vấn không.”

Mọi người nghe lời nói của Lão Lý cũng có chút suy nghĩ.

“Bà ta từ Hồ gia, ở đây từ khi có bà ta mọi thứ đều gọn gàng, chỉ có bà ấy mới là người thực hiện việc dọn dẹp đi ra đi vào các phòng được mà thôi.”

Túc Trì suy nghĩ thấy lời phân tích này của Lão Lý vô cùng có lý.

“Đúng vậy, dì Thẩm này rất có hiểm nghi. nhưng cũng không loại trừ khả năng là người khác.”

Thật ra Hữu Thủ cùng Túc Trì cảm thấy dị Thẩm này tuy có hiềm nghi nhưng linh cảm của bọn họ mách bảo, chuyện này với dì Thẩm không hề liên quan gì.

“Bà ta có một đứa cháu bị bệnh nặng, qua điều tra thì dì ấy cũng không có gì đặc biệt cả. Tôi cảm thấy dì ấy không phải kẻ tình nghi duy nhất.”

Hữu Thủ đứng ra bảo vệ dì Thẩm.

“Các người không thấy dì Thẩm xuất hiện đúng lúc quá sao? Nếu nói đến dì Thẩm thì vẫn còn một người đáng nghi.”

Hồ Cửu cười cười rồi nói, nhưng ánh mắt toát lên sự nguy hiểm.

Mọi người đều nghe hiểu, chỉ có Túc Trì cùng Hữu Thủ nhìn nhau có cùng suy nghĩ, bọn họ không tin điều mà Hồ Cửu đang nghĩ.

“Nếu ngài là nói Bạch tiểu thư thì không thể nào!”

“Nếu ngài là nói Bạch tiểu thư thì không thể nào!”

“Đúng vậy! Cô ấy có tình cảm thế nào với ngài chứ? Làm sao có thể làm chuyện bất lợi với ngài được?”

Hồ Cửu không nói gì, chỉ nhíu mày nhìn bọn họ.

“Hai cậu không cảm thấy cô ta đáng nghi, nhưng tôi thì có!”

“Ai cũng có thể, chỉ có Bạch tiểu thư là không thể!”

Giọng nói này là của Túc Trì.

Mọi người nhìn anh vô cùng ngạc nhiên.

Tại sao lại là Túc Trì?

Bình thường người được mệnh danh bà tám chính là Hữu Thủ, mà người luôn bênh vực Bạch Thố cũng là Hữu Thủ.

Vì sao hiện tại lại là Túc Trì lên tiếng?

Túc Trì cảm nhận được ánh mắt của mọi người nhìn mình hơi cảm thấy ngượng ngùng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK