Mục lục
Thần Long Ở Rể
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 393

Sau đó nhìn Hào Danh Đạt đứng sau Lục Thạc, những câu muốn nói đều nuốt lại.

Anh lạnh lùng bỏ ra phòng hồi sức bên cạnh, nhìn thấy Tuyết Ngụy đã tỉnh, nhưng ánh mắt bà đỏ hoe.

Dung Thất tuy là bình tĩnh nhưng nhìn như già đi vài chục tuổi.

“Cha mẹ nuôi, đừng như vậy, Dung Vị sẽ không có chuyện.”

Bây giờ Hồ Cửu chỉ có thể nói như vậy, anh vốn dĩ không phải là người khô khan, nhưng anh biết rõ, lời nói của mình hiện tại dù là gì cũng vô nghĩa.

Chỉ khi nào Dung Vị được đảm bảo bình an, thì lúc đó mới tính.

“Hồ Cửu, con nói xem, chúng tạo nghiệp gì thế này?”

Tuyết Ngụy nhìn Hồ Cửu, lại nhìn về phía cửa, đau lòng khóc ngất.

“Cũng chỉ hi vọng vậy.”

“Cũng chỉ hi vọng vậy.”

Dung Thất nhìn Hồ Cửu gật gật đầu.

Trước giờ ông là người chống đỡ mọi thứ, cho nên hiện tại ông càng không thể gục ngã.

Nhìn người đàn ông già nua kia, Hồ Cửu cảm giác ông có thể chống đỡ được cả thế giới.

Có đôi lúc một Chiến thần, một Long chủ cũng cảm thấy vô cùng bất lực.

“Cha mẹ nuôi ở đây đi, con đi xem tình hình, có gì sẽ báo ngay.”

Dung Thất nghe Hồ Cửu nói vậy thì gật đầu tỏ vẻ đồng ý.

Vừa ra khỏi phòng, anh nhanh chóng gọi Hữu Thủ, muốn xác nhận đại sư Lâm Dực có thể có mặt đúng giờ.

“Long chủ, người yên tâm, chúng ta sẽ đưa đại sư đến đúng giờ.”

Đầu dây bên kia vô cùng gấp gáp.

Chợt!

Hồ Cửu nhớ ra, trong kho tàng các thuật pháp nâng cao, có một thuật gọi là bảo toàn thuật.

Thuật này có thể mở ra một không gian cho người thi triển, làm cho thời gian trên cơ thể người này đứng lại.

Nếu có thể thi triển thuật này, vậy thì Dung Vị có khả năng chờ được đại sư tới rồi.

Chỉ là… Hồ Cửu chưa từng thử qua, cũng chưa từng chú tâm với thuật này.

“Phải thử.”

Anh nghĩ vậy nhanh chóng tới phòng cấp cứu, chờ y tá đi ra ngoài thì giữ cửa đi vào.

Mà cảnh này đều được Lục Thạc nhìn thấy.

“Anh ấy… vào đó làm gì?”

Lục Thạc lại nghĩ rằng có lẽ quá lo cho Dung Vị mà Hồ Cửu nôn nóng sao?

Lục Thạc lại nghĩ rằng có lẽ quá lo cho Dung Vị mà Hồ Cửu nôn nóng sao?

Cô cũng tìm cách đi theo, dù sao cô cũng không muốn Hồ Cửu làm chuyện ngốc nghếch.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK