"Cầm Tiên Tử, ngươi không sao chứ?" Âu Dương Phỉ đứng bên cạnh vốn định an ủi Cầm Tiên Tử, nào biết được Cầm Tiên Tử không thay đổi sắc mặt lắc đầu: "Ta không sao." "Thật ư, ta còn tưởng rằng các ngươi ở cùng một môn phái, ngươi sẽ không vui chứ." Âu Dương Phỉ cau mày, sắc mặt kỳ quái. "Không vui sao..." Cầm Tiên Tử khẽ nhíu mày, đúng là vừa nãy nàng có chút cảm giác mất tự nhiên, cứ như trước đó nàng đã rất quen thuộc với Tô An Lâm, rất quen thuộc......
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.