“Thi trùng. Thanh máu: 2/2.” Thi trùng này vừa bay ra, lập tức nằm sấp trên Tàng Bảo Đồ không nhúc nhích. “Là hàng thật.” Tào Dĩnh thấy vậy thì thở phào nhẹ nhõm, nhanh chóng lấy một mảnh vải bông màu đỏ ra bọc Tàng Bảo Đồ lại. Tô An Lâm kinh ngạc: “Ngụy tiểu thư, ngươi không mở ra nhìn một cái xem thật giả thế nào à?” Tào Dĩnh cười nói: “Bản đồ này phẩm chất bền chắc, nước lửa bất xâm, đao kiếm cũng không thể làm nó mảy may làm xước, cho nên ta rất...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.