Cầm tiên tử ngồi khoanh chân ngồi xếp bằng dưới một tán cây yên tĩnh tu luyện, nhưng cũng không biết vì nguyên do gì, nàng có chút tâm phiền ý loạn. Nàng đã ngồi thật lâu nhưng vẫn chưa tĩnh tâm lại được, điều này làm nàng rất bực bội, cáu kỉnh muốn giết người! Đến sau nửa đêm đến lượt Tô An Lâm gác đêm. Vừa nãy hắn ngồi cùng Trần Như Huyên dưới tán cây đã chợp mắt được một lúc. “Vậy ta đi gác đêm đây.” Tô An Lâm thấp giọng nhắc nhở. “Ngươi cẩn thận...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.