Tô An Lâm nói: "Bảo ngươi ngồi thì ngươi cứ ngồi, sao phải nói nhiều lời vô nghĩa như vậy làm gì? Ngồi xuống đây, ta và ngươi trò chuyện một chút." Thì ra chỉ là trò chuyện mà thôi. Không biết vì sao Thu Diệp lại cảm thấy có hơi mất mát trong lòng. Nàng đi qua, hành lễ với hắn. Sau khi ngồi xuống, Tô An Lâm lấy một cái chén bên cạnh, lại đưa cho nàng một đôi đũa. "Cầm lấy, cùng ăn cơm với ta." Tô An Lâm vẫn thích ăn cơm cùng với người khác...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.