Luồng sức mạnh đó vẫn chưa có ý muốn dừng lại, cuối cùng Lâm Húc đã thấy hoảng sợ, hắn ta kêu lên một tiếng đau đớn, thân thể vội vàng lùi ra sau có ý định muốn chạy khỏi nơi này. “Bây giờ muốn đi sao, đã muộn rồi!” Sắc mặt Tô An Lâm lạnh lẽo như băng, thân hình hắn chợt lóe lên, bàn tay to đã đập tới. “Phốc!” Một quyền đập tới, âm thanh giòn giã bao trùm cả không gian, Lâm Húc chỉ cảm thấy bả vai phải của mình tê rần lên, sau đó...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.