Bởi vì nàng biết, hôm nay từ biệt, không biết đến bao giờ mới có thể gặp lại. “Ta sẽ mang theo độc cô tiên thảo ngươi đưa cho ta, ngươi không được xảy ra chuyện gì đâu đấy, bằng không ta sẽ ăn sạch độc cô tiên thảo, để cho ngươi không nỡ chết nữa.” Lúc đi, Trần Như Huyên bỗng hô lên. “Ha ha, ta làm bằng sắt, không dễ chết đâu!” Tô An Lâm xua tay: “Đi đi!” Thế là hai người họ chia tay. Tô An Lâm bùi ngùi, nhớ lại hồi hai người họ mới...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.