Nhưng hiện tại, sau khi hắn biết được bên ngoài càng có thứ nguy hiểm hơn, hắn lại cảm thấy trấn Hoàng Kê rất an toàn. "Haha...Haha…" Bỗng nhiên bên ngoài cửa truyền đến tiếng cười thanh thúy dễ nghe, tiếng cười mơ hồ, Tô An Lâm nghe thấy hơi nhăn mày lại. "Rốt cuộc là ai, đã hơn nửa đêm rồi mà còn chưa ngủ?" Tô An Lâm đi tới cửa cẩn thận nghe. Bên ngoài tiếng mưa "tí tách" còn đang rơi, nhưng tiếng cười đột nhiên biến mất. "Hình như là thanh âm từ sân bên cạnh,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.