“Khí Huyết Đan!” Phương Sĩ Lễ gật đầu: “Trùng hợp là nhà ta có, nhưng mà loại đan dược này có công dụng bổ sung khí huyết, loại bỏ tạp chất, chứ chưa nghe nói có thể trị thương bao giờ.” Đúng là có thật kìa. Tô An Lâm mừng thầm, nghiêm túc đáp: “Thì bởi khí huyết của ta có hơi thiếu hụt đấy.” “Vậy thì...” Phương Sĩ Lễ khẽ nhíu mày. “Phương sư đệ có gì bất tiện ư? Ta có thể trả tiền để mua.” Tô An Lâm cũng không muốn lợi dụng lấy không của người...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.