"A...Trên mặt ta có gì sao?" Tô An Lâm sờ sờ mặt mình, khó hiểu nói. Trần Như Huyên càng cảm thấy khó hiểu hơn: "Ngươi không biết sao?" "Biết cái gì?" Tô An Lâm hỏi. Thanh niên mặt mày xám tro không biết nói gì: "Tránh độc đan dùng để treo trên người, nó sẽ sinh ra một loại khí có thể trung hòa chướng khí, như vậy xung quanh ngươi sẽ không còn chướng khí nữa. Nói cách khác, cái này không phải dùng để ăn..." Không phải để ăn... Tô An Lâm vội vàng phun ra: "Thật...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.