Nhưng nếu tiếp tục như vậy cũng không phải là cách. Tâm niệm hắn khẽ động, hắn đột nhiên nghĩ ra được một cách. “Aaaaaa…” Tô An Lâm đột nhiên kêu lên thảm thiết, cả người trực tiếp bay ra xa. “Phụt…” Tô An Lâm trực tiếp phun ra một ngụm máu từ trong miệng. Hắn bay ngược trượt trên nền đất tạo nên một vết lõm lớn trên mặt đất. “Các ngươi...thật lợi hại, ta sắp chết rồi đây.” Tô An Lâm ngã xuống đất, hơi thở yếu ớt. **…** **…** “Tô An Lâm, ngươi sao rồi?” Thấy Tô...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.