“Đại nhân, nếu Cầm tiên tử ra tay thì rắc rối to.” Trên đường đi, Ma Lượng Tử tỏ ra vô cùng lo lắng. Hiện nay, hắn xem như cùng hội cùng thuyền với Tô An Lâm. Nếu Tô An Lâm có việc gì thì hắn cũng xong đời. “Sợ cái gì?” Tô An Lâm nói một cách bình tĩnh. Ma Lượng Tử giật mình, sao đại nhân lại tự tin như vậy? Lẽ nào hắn có cách? “Cùng lắm thì đến lúc đó chạy trốn thôi.” Tô An Lâm nói tiếp. Ma Lượng Tử cảm thấy trước mắt tối...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.