Nhưng Tô An Lâm đã bưng cơm rời khỏi nơi này, trở về đình viện hắn ở. Bên ngoài trời đã sắp tối rồi. Trước đó Đinh Lan đã từng nói, trời tối cấm ra ngoài. Tô An Lâm ngồi ăn cơm trên chiếc giường duy nhất trong căn phòng. Lúc này những người khác cũng đã trở lại. Một đám người vừa nãy phải chịu đựng sự ghê tởm ăn cơm thiu, trong bụng lúc này đang khó chịu vô cùng. Giờ khắc này nhìn thấy Tô An Lâm ăn uống thơm ngon như thế, bọn họ có chút...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.