“Hả? Hắc Yên Ngọc Bình?” Tào Thiên Bá nhìn thấy vật này, tâm thần khẽ động: “Tuệ Tĩnh, lá gan của ngươi cũng lớn quá nhỉ, lại dám lấy Thánh khí ra để đối phó với đồ nhi ta!” Tuệ Tĩnh mỉm cười: “Vũ khí cũng là một phần thực lực, cái này không tính là gì.” “Ha ha ha…” Không ngờ Tào Thiên Bá lại thản nhiên nói: “Ý của ta là, đến lúc Hắc Yên Ngọc Bình bị bọn ta cướp đi, ngươi cũng đừng có khóc.” Đúng vậy, Tào Thiên Bá hoàn toàn không thèm để ý....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.