“Sau này có chuyện gì thì cũng đừng nhúng tay lung tung, ngươi có nhiều thuộc hạ, có thể sai bọn họ đi làm.” Trần Như Huyên nói. “Biết rồi, biết rồi, cùng lắm thì sau này ta chỉ nhìn thôi, không tham gia.” Tô An Lâm cười nói, đột nhiên hắn phát hiện Trần Như Huyên thích lải nhải. Đây là cô gái cao ngạo, lạnh lùng lúc trước sao? “Chỉ nhìn không tham gia cái gì, kỳ lạ.” Vẻ mặt của Trần Như Huyên trở nên quái lạ: “Không nói nữa, ngươi đi tắm đi, ta thả nấm...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.