"Được, đi đi." Tô An Lâm vẫy vẫy tay. "Nếu như Cầm tiên tử nhìn thấy hoàn cảnh kém cỏi như vậy, chắc chắn sẽ lập tức cuốn gói chạy suốt đêm." Chỉ là Tô An Lâm đã nghĩ sai rồi. Lúc Cầm tiên tử đến đây, nhìn thấy phòng ở cùng sân vườn nho nhỏ, không chút để bụng gật đầu: "Chỗ này không tệ, khá giống với phòng ở trước kia của ta, Đệ Ngũ Thành An, ngươi có lòng rồi." Tô An Lâm: "..." Dương Quyên: "..." Thu Diệp: "..." Cả ba người bị sợ ngây người....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.