“Uống rượu thì khỏi, trở về để ý giúp ta một vài pháp khí, ta qua đó mua.” Tô An Lâm cởi mở đáp, Lưu Bằng ra sức gật đầu: “Chắc chắn rồi, chắc chắn rồi.” “Được rồi, ta đi đây, chỗ này vừa có người chết, mùi máu nồng nặc, ngươi cũng nên sớm rời đi thôi, núi rừng hoang dã không thiếu mấy thứ quỷ quái.” Nói xong, Tô An Lâm trở người lên ngựa: “Từ biệt ở đây, tạm biệt.” Thấy bóng lưng Tô An Lâm đi xa, trong lòng Lưu Bằng cảm khái: “Cao thủ như...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.