Bỗng nhiên, Tôn Húc cho tay vào. Cơ thể mềm mại của Chu Hải Đường run lên, nàng ngóc đầu lên, không thể làm được gì, chỉ nói: "Tiểu lưu manh nhà ngươi, ngứa chết, ai ưm..." … Chớp mắt đã đến ngày thứ hai. Một ngày qua, Dương Quyên cũng khôi phục được một chút thực lực, thương thế rốt cục khá lành rồi. Gần đây không có chuyện gì lớn nên nàng vẫn mang theo người đi tuần tra như thường lệ. Nhưng vào lúc này có một đám người vây quanh. Dẫn đầu lại là Chu Hải...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.