Không bao lâu sau, nông phu ngồi thẳng người dậy, đỡ đầu nói: “Ta...Ta khỏe rồi…” “Thần kỳ quá!” Anh nông dân lấp tức quỳ xuống vái lạy: “Đa tạ Bán Tiên, đa tạ Bán Tiên.” Nói xong thì có chút tiếc nuối mà lấy ra năm lượng bạc. “Trở về nghỉ ngơi cho tốt.” Bán Tiên nói xong thì thu bạc, vỗ tay, đi về phía nhà họ Chu. “Tô đại ca, ngươi nhìn xem, Bán Tiên thật là lợi hại.” Ngưu Tuệ Hồng kích động, Nà ta nghĩ là trước đấy Tô An Lâm có hiểu lầm vưới...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.