“Sư muội ngươi rất đáng yêu, nhưng sau khi gặp ta, hình như nàng có chút không vui, không biết là vì sao.” Tôn Hàm Vũ cười khẽ nói. Nàng không hổ là người kinh doanh, chuyện ấy mà cũng nhìn ra được. “Tính nàng vốn như thế đó.” Tô An Lâm thuận miệng đáp lời. “Vậy chúng ta lên tầng ba đi.” Họ đi đến căn phòng tốt nhất trên tầng ba, rất nhiều người bên dưới tò mò nhìn ngó, Tôn Hàm Vũ chỉ tán gẫu thêm vài câu rồi rời đi. “Đồ ở chỗ nào?” Tô An...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.