Một phần sung sướng vì có Băng sơn mỹ nhân. Một phần sung sương là nhờ Muội tử nhà bên. Chậc chậc, không được nghĩ nhiều, nghĩ nhiều rồi sẽ chảy máu mũi mất. “Khụ khụ, ta chỉ tùy tiện hỏi thôi, ngươi đừng nghĩ nhiều.” Tô An Lâm vội vàng nói thêm vào, hắn không muốn hình tượng của mình trong lòng muội tử này trở nên xấu xa, tránh để về sau lại mách lẻo lại cho Cầm tiên tử biết. Nào ngờ, Tần Tiểu Cầm chỉ thản nhiên nhún vai nói: “Yên tâm đi, ta sẽ không...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.