Khâu Thịnh Lập nói xong, vỗ vai Tô An Lâm: “Chính là câu này, công tử Quách Đường đã nói, tin rằng sau khi Trần Như Huyên nghe xong sẽ tự giải quyết cho tốt.” Sắc mặt Tô An Lâm quái lạ: “Khâu ca, ngươi xác định là câu này à? Ta sợ ta nói xong sẽ bị đánh mất.” Mấy câu này thật sự không đáng tin, cái gì mà ngươi thích ta ở điểm nào, ta sẽ sửa? Cái gì mà nhân lúc còn sớm ngươi hãy bỏ ý nghĩ này đi, nghe thế nào cũng thấy quái...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.