Nhưng không sao. Tô An Lâm lấy một cái túi dây vải ra, nhét Trường Bì Tiên Kinh vào rồi thắt chặt! “Sao rồi?” “Bây giờ thì không còn mùi gì nữa.” “Đi thôi!” Hai người ra ngoài, tiếp theo ngược lại rất thuận lợi, ở khu vực trung tâm, Tô An Lâm nhìn thấy tất cả mọi người đều không sao. Sau đó đi tới bên cạnh Tiểu Nguyệt, dưới sự dẫn dắt của nàng, họ đã đi tới lối ra khỏi đây. “Tiểu Nguyệt, đa tạ ngươi đã giúp đỡ ta.” Tô An Lâm cảm tạ. Sắc mặt...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.