Mục lục
Kiến Huyết Vô Địch
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chỉ đập mấy lần cũng đã đủ khiến bàn tay hắn đau đến run rẩy, chỗ khớp xương cũng bị đâm ra máu.

"Không Khí Bạo!"

Lý Khánh Sơn rống lên, lùi về phía sau nửa bước.

Tô An Lâm bỗng nhiên cảm giác được không khí ở bốn phía bắt đầu đè ép hắn lại. Hắn hừ lạnh một tiếng, kim quang quanh người cũng rực sáng đến tận cùng.

Phanh phanh phanh...

Ba tầng kim quang bị ép cho vỡ vụn, có thể thấy được chiêu Không Khí Bạo này của đối phương lợi hại đến mức nào.

Nhưng điều mà Lý Khánh Sơn không ngờ đến là sau khi kim quang bị vỡ nát, Tô An Lâm vẫn có thể dựa vào thân thể mà đứng sừng sững không ngã.

"Cuồng Đao Lạc Diệp Trảm!"

Tô An Lâm tiếp tục vung ra một đao.

"Cái gì?"

Sắc mặt Lý Khánh Sơn đại biến, muốn dùng Không Khí Bạo để tiếp tục đè ép không gian hoạt động của Tô An Lâm, nhưng mà đao pháp của Tô An Lâm càng lúc càng nhanh, không khí của hắn trực tiếp bị cắt mở ra.

Đao mang dày đặc nhắm thẳng vào hai chân và ngực hắn. Mới đầu Lý Khánh Sơn còn có thể miễn cưỡng chống đỡ được, nhưng mà rất nhanh sau đó, toàn thân hắn đã bắt đầu cảm thấy đau đớn.

Cùng lúc đó, trong mắt Tô An Lâm, thanh máu của hắn cũng đã chậm rãi giảm xuống.

"-4."

"-5"

"-9"

Thần sắc Tô An Lâm càng phấn chấn thêm, tuy rằng thanh máu của hắn cũng đã giảm xuống, nhưng mà một khi thanh máu của hắn giảm xuống quá 100 điểm, hắn sẽ lập tức bỏ thể điểm thuộc tính để khôi phục thanh máu.

Cho nên Lý Khánh Sơn không thể nào hiểu nổi, rõ ràng thương thế của Tô An Lâm còn nghiêm trọng hơn hắn, vì sao có thể khôi phục lại nhanh như vậy.

Tình huống này tiếp tục kéo dài, Lý Khánh Sơn cảm thấy bản thân đã bị nội thương, đặc biệt là hai tay hắn đã bị nát thịt, lộ ra xương cốt trắng hếu ở bên trong, dữ tợn lại đáng sợ.

Mắt thấy Tô An Lâm còn muốn lao đến, hắn có chút không thể chịu đựng nổi.

Hắn nhanh chóng cong chân nhảy ngược về phía sau để trốn tránh đao mang. Sau khi rơi xuống đất, Lý Khánh Sơn dùng tư thế bốn chi chạm đất, toàn bộ thân thể phồng lên.

"Quả nhiên ngươi đúng là cóc tinh."

Tô An Lâm nheo mắt lại.

"Oạp oạp oạp!"

Lý Khánh Sơn bỗng nhiên phình miệng ra.

Thanh máu của hắn chỉ còn lại hơn 500 điểm.

Sau khi miệng hắn phình to ra, hắn đột nhiên hé miệng, một cổ bọt khí màu đen bắn về phía Tô An Lâm.

Tô An Lâm vẫn luôn liên tục vận chuyển Dương Thần Công để khôi phục lại thực lực Nội Khí. Nhìn thấy bọt khí bắn tới, hắn lập tức vung đao chém qua. Bọt khí tức khắc bị bổ thành hai nửa, ngay sau đó nổ tung.

Trên người Tô An Lâm bỗng nhiên bùng lên một cổ cương khí, hung hăng đánh về phía Lý Khánh Sơn.

Trong nháy mắt, sắc mặt Lý Khánh Sơn biến đổi thật mạnh.

Sao hắn có thể có được lực lượng này.

Vừa nãy Tô An Lâm vẫn luôn không vận dụng cương khí là vì có thể đến gần Lý Khánh Sơn, sau đó đột ngột ra tay!

Quả nhiên, biện pháp của hắn có tác dụng.

Lý Khánh Sơn vốn dĩ không kịp tránh né, bị đao mang hung hăng đánh bay.

"Thanh máu -134.

Thân hình to lớn của hắn bay ngược ra ngoài, toàn thân huyết nhục mơ hồ, thảm không nỡ nhìn.

Giờ khắc này, trên khuôn mặt giống như quái vật của Lý Khánh Sơn xuất hiện vẻ kinh hãi. Hắn vừa lộc cộc bò dậy, lại nhìn thấy Tô An Lâm đánh tới thêm lần nữa.

Cương khí khổng lồ dường như bao vây chặt lấy hắn, một đao chém thẳng vào trên người Lý Khánh Sơn.

Tô An Lâm đột nhiên phát hiện ra, lực lượng của cương khí dường như rất có hiệu quả để đối phó với Tô An Lâm. Hiệu quả này còn rõ rệt hơn cả khi đối phó với âm vật.

Hắn lập tức hiểu ra, chẳng trách đám người trên Vân Sơn quan lúc trước lại có thể dễ dàng đối phó với dị thú như vậy, bởi vì sử dụng lực lượng của cương khí càng có hiệu quả hơn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK