Rầm ào ào. “Huyết Hải Vô Nhai!” Nghiêm Thạch Khoan hét to, máu tươi gần như bao phủ cả đỉnh đầu của Tô An Lâm, với ý đồ muốn bao vây hắn lại. Vẻ mặt Diêu Thái Minh biến sắc, vội vàng quát to: “Đường chủ cẩn thận, những thứ máu này có vẻ kỳ quái, sau khi bị cắn nuốt, sẽ hấp thu máu huyết của chúng ta, vừa nãy ta là do bị thứ này...khụ khụ khụ…” Hắn ta nói được một nửa, thì khí huyết tấn công công vào tim, một trận ho khan mãnh liệt vang...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.