“Đúng vậy, bệ hạ nói, Tô công tử ngươi vất vả nhiều rồi, lấy sức một mình giết chết Thiên Sơn mỗ mỗ kia, cứu Đại Viêm triều chúng ta, vì cảm tạ ngươi nên đã bảo ta cảm tạ ngươi thật tốt.” “Ôi...Bệ hạ đúng là khách khí quá, nhưng nói đi cũng phải nói lại, lúc ngươi ăn đậu hũ thối thật đúng là khiến cho ta kinh ngạc, một chén đậu hũ thối lớn mà cứ thế bị ngươi một hơi ăn hết.” Tô An Lâm cười như không cười nói. Dương Mễ ngượng ngùng, sắc mặt...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.