Rất đơn giản, thanh máu của Cố Thụy Phi vẫn còn hiện lên trong nước. Tên này nhảy vào trong sông trốn đi, ngay dưới gốc cây khô ở bờ bên kia. Cây khô đổ sụp bên bờ, hắn trốn ngay ở trong đó, chỉ chừa lỗ mũi bên ngoài để hô hấp. Tô An Lâm cười khẩy, hắn giơ đao lên, ném mạnh về phía đó. “Vù…vù…vù…” Thanh đao xoay tròn giữa không trung rồi nện vào trong nước. Cố Thụy Phi không tài nào ngờ được mình đang trốn rất kỹ, tự dưng lại bị đao đập trúng....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.