"Ai..." Suy nghĩ một hồi, cuối cùng Trần Như Huyên chỉ có thể than nhỏ một tiếng. Chung quy chỉ là người lạ mà thôi. Trong lòng nàng đã ra quyết định, chờ sau khi Tô An Lâm chết đi, nàng nhất định phải mai táng hắn cẩn thận, dùng nghi lễ tốt nhất, mỗi năm đều đốt tiền giấy cho Tô An Lâm, để cho hắn có thể sống thoải mái ở dưới đấy. Bỗng nhiên Trần Như Huyên cảm thụ được thân thể truyền đến một cảm giác khác thường. Sau khi độc tố đã hoàn toàn bị...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.