Trong thôn Vạn Tuyền. Ở cổng thôn, một con sông lớn quanh co chảy qua, hai bên bờ sông là đồng cỏ xanh tươi và ruộng lúa. Chỉ có điều, ruộng lúa đã hoang sơ từ lâu rồi, không có người canh tác. Lúc này Diệp Vô Trần nhìn từng cỗ thi thể trên mặt đất, sắc mặt lạnh lùng. “Một đám ngu ngốc, chỉ có thế mà muốn đối phó với ta, thật sự cho là ta ăn không ngồi rồi sao?” Hắn cố ý đợi ở đây chính là vì chờ đám người này tìm tới cửa. Ở...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.