“Từ một canh giờ trước thì phải.” Ảnh trưởng lão nhàn nhạt lên tiếng. Lão ta đã giấu mình vào trong lớp hắc bào nên không thấy rõ được khuôn mặt, nhưng nghe giọng thì chắc hẳn đã cao tuổi, giọng nói có chút trầm khàn, giống như có đàm tụ lại trong cổ họng vậy! “Một canh giờ trước?” Sắc mặt Tô An Lâm trở nên khó hiểu, bèn lên tiếng hỏi: “Cho nên, bọn ta ở đây đợi ngươi, còn ngươi ẩn nấp trong đó?” “Ngươi đang đợi ta sao? Ta tưởng rằng các ngươi đang phơi nắng.”...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.