Ánh sáng này làm Tô An Lâm lác cả mắt. Cầm tiên tử ở trước mặt đang nhìn chằm chằm vào hắn. “Ngươi là Cầm tiên tử hay là Ma Sát tiên tử?” Tô An Lâm hỏi. “Ma Sát tiên tử!” “Ngươi sao rồi?” Tô An Lâm cau mày, nói: “Tốt nhất ngươi nên bình tĩnh một chút, đừng nói chuyện, bên ngoài có người đang đi tới đây.” “Ta biết…” Nàng đưa tay bất chợt ôm lấy Tô An Lâm. Giờ khắc này cho dù Tô An Lâm có ngốc tới mức nào cũng biết ý tứ của nàng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.