“Có điều như vậy cũng tốt, mọi người đều vội vã ra khỏi thành, người của phủ thành chủ cũng không ngăn nổi.” Tô An Lâm nói. “Tiểu tử, vừa rồi ngươi giải quyết bao nhiêu âm vật?” Vương Tồn Thủy không nhịn được hỏi. Vừa rồi hắn còn đang chờ Tô An Lâm ngưỡng mộ, khâm phục hắn nữa đấy. Ai ngờ người ta hoàn toàn không thèm để ý. “Không đếm kỹ, hẳn là hai mươi con.” Tô An Lâm thuận miệng đáp. “Bao nhiêu?” Vương Tồn Thủy trợn mắt: “Hai mươi con?” “Ừm, ta dùng đao, có...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.