Giờ phút này, Tô An Lâm mới biết được cái gì gọi là khó nói nên lời. Thôi, nam nhân tốt không so đo với phụ nữ, hắn quay đầu nhìn về phía Cầm Tiên Tử: “Có nhìn ra cái gì không?” “A, hình như ta đã thấy đồ án bên ngoài miếng tinh thiết này ở đâu đó rồi.” Ánh mắt Cầm Tiên Tử ngưng tụ, gãi đầu một cái, bỗng nhiên vỗ bả vai Tô An Lâm: “Ta nhớ ra rồi! Trận pháp!” … “Ừm, cho nên nói, đây là trận pháp ư?” Tô An Lâm trầm giọng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.