“Cứu mạng, cứu chúng ta với.” “Bọn ta sống gần thành, bị bắt đến đây, cứu bọn ta với.” Nhìn thấy Tô An Lâm, đám người đều quỳ xuống. Thảm, quá thảm rồi. Những tù nhân này quần áo rách rưới, gầy trơ xương, trên người vô cùng bẩn, rất khó phân biệt nam nữ. “Rầm.” Thủ hạ phá khóa thả mọi người ra ngoài. “Vù vù vù vù… Vù!” Đột nhiên, một tiếng quát lớn truyền đến. "Lần này xem các ngươi chạy trốn được tới đâu!" Tô An Lâm quay đầu lại, chỉ thấy một người nam tử...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.