Tô An Lâm không để ý tới, trên tấm da Tiên Kinh đang nằm trong lòng ngực mình xuất hiện một hàng chữ: "Hì hì, tới, không khí quen thuộc này, tới rồi." "Vị huynh đài này, cẩn thận chút." Dứt lời, nàng đột nhiên xông về phía Tô An Lâm, trong tay cầm một thanh chủy thủ chém ngang. Tô An Lâm nhíu mày, đây không phải là Diệt Tình. Khuôn mặt của cô nương Diệt Tình trước mặt hắn hơi vặn vẹo một chút. Nhưng mà hắn không dám không đề phòng, giơ chân đá ra một cái,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.