Hiện tại, trong phủ của Trần Khôn, sắc mặt của hắn vô cùng u ám, hắn đang nhìn một người nam tử trông khá giống hắn, chỉ có điều nhỏ hơn vài tuổi. Người này chính là thân đệ đệ của hắn, tên là Trần Hào. “Ca, tốt quá rồi, vậy là đến lúc đó có thể giao mọi việc cho Vương Lai Phúc rồi.” “Hừ, ngươi còn cười được, nếu không phải vì ngươi thì ta cần gì phải phiền lòng thế này?” Trần Khôn nhìn Trần Hào và răn dạy. Tối hôm qua, Trần Hào tranh giành tình...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.