Bên trong không hề là cảnh tro bụi đầy đất, phòng ở không một bóng người như vừa nãy, mà là một gian nhà ở vừa sạch sẽ lại vừa âm u, ở cuối nhà, có một nữ tử mặc một bộ trang phục màu xanh trời, đang ngồi đưa lưng về phía hắn ta, nhìn vào gương chải đầu. Nàng chải rất chậm, rất chậm… "Soạt soạt soạt..." Tròng mắt Lâm Đức trừng to ra, sửng sốt nhìn. Hắn ta dường như đã quên mất chuyện phải chạy ngay đi, nửa người bên dưới như bị rót chì vào,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.