Cầm tiên tử chủ động ngồi xổm xuống, quay đầu lại nói: “Lên đi, ta cõng ngươi về.” Tô An Lâm theo lý thản nhiên nằm sấp trên lưng nàng, nhất thời hắn hít sâu một hơi! Thơm quá!! Không hổ là lưng của Cầm tiên tử, nhiệt độ này, sự mềm mại này thực sự nhàn hạ thoải mái, sảng khoái đến tột cùng. “Ta xong rồi.” Tô An Lâm nói. Cầm tiên tử ra sức gật đầu: “Vậy ta đi đây.” Vấn Vô Tình bỗng nhiên cảm thấy thật ngưỡng mộ, nhìn theo bóng dáng hai người rời...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.