Thấy Tô An Lâm muốn đi, Từ Tú Quân gấp gáp: "Đợi đã, ta sẽ lấy thức ăn cho ngươi!" Hắn hừ lạnh một tiếng, lấy một cái túi từ trong túi áo. Cái túi này còn thấm ướt máu, mùi máu tươi nồng đậm. "Cho ngươi!" Lúc Tô An Lâm nhận cái túi, bỗng nhiên túm lấy tay Từ Tú Quân, một cái tay khác cầm chày cán bột đập xuống đầu Từ Tú Quân. "Ầm!" "A! Loài người vô sỉ này, ngươi muốn làm cái gì." "Đi vào cho ta." Tô An Lâm lại dùng chày cán bột...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.