“Khâu ca, khi đó ta thật sự không chớp mắt lấy một cái.” “Thế ngươi không cay mắt sao?” “Khâu ca, chuyện này ngươi không đúng rồi, ngươi quan tâm mắt ta cay hay không làm gì?” Tô An Lâm thành thật nói, không nhịn được lên tiếng: “Chủ yếu những người này quá khổ, dù giết họ cũng vô ích.” “Mợ nó được lắm, ngươi về nhà trồng trọt cho xong, CMN còn nói với ta mình rất tàn nhẫn, chém người không chớp mắt, ta không dẫn dắt nổi người như ngươi.” “Mấy người đó không có tiền,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.