Ở ngoài cửa, Tống Kỳ Lân đang lo lắng chờ đợi. Hắn cũng không ngốc, biết Tô An Lâm bắt hắn chờ đợi chính là muốn ra oai với hắn. Nhưng không có cách nào cả, bởi vì hắn muốn cầu xin người ta! Ngửi thấy mùi hương bên trong, sắc mặt Tống Kỳ Lân vô cùng kỳ quái. Đậu má! Không phải bên trong đang ăn cơm chứ! Các ngươi ăn cơm, lại bắt chúng ta chờ? Hắn chửi nhỏ một tiếng, nhưng chỉ dám nhỏ giọng lẩm bẩm. Đợi một hồi lâu, Thu Diệp mới ôm cái bụng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.