Giữa trưa, Lục Lập Hành nấu một bàn đồ ăn lớn. Hắn hấp một lồng bánh bao, nấu cháo. Mặc dù lúa mì được người nông dân trông không được trắng và mềm. Bánh bao cũng không được đẹp cho lắm. Nhưng mà ngửi mùi thôi đã rất muốn ăn. Bắt đầu ăn vào lại càng thấy ngon. Bánh bao vừa ra nồi, Lục Lập Hành đã chảy nước miếng. Đây là thứ mà hắn chưa từng ăn từ sau khi rời khỏi nhà vào kiếp trước. Cố Vãn Thanh cũng mở to cặp mắt mông lung. Trông thấy cái...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.