Lâm Điền Hà trước đó mới được Lục Lập Hành cứu, nào chịu được đại lễ này của Lục Lập Hành. Hắn nhanh chóng đi tới trước, đỡ Lục Lập Hành: "Ân nhân…" "Thầy gọi tôi là Lục Lập Hành là được!" "Được, được, được, Lập Hành huynh đệ, cậu đừng như vậy, nhanh đứng lên, là tôi cần phải cảm ơn cậu mới đúng! Cậu và Đại Hoàng đã cứu chúng tôi!" “Đó chỉ là trùng hợp mà thôi, chúng tôi đúng lúc muốn bắt lợn rừng để lấy tiền." "Dù vậy thì đó cũng là cứu người, nếu...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.